Có hẳn một khoa học đằng sau nó, thứ được gọi là trải nghiệm ngoài cơ thể (OBE) và một giả thuyết về những thực tại lượng tử song song.
Cuối năm ngoái, mạng internet ở Mỹ đã được một phen rầm rộ với kế hoạch tổ chức một cuộc đột kích hàng triệu người vào Khu vực 51, thành trì được cho là của người ngoài hành tinh. Bây giờ, khi mọi người đang buộc phải cách ly tại nhà giữa đại dịch COVID-19 thì việc đi xa hơn công viên địa phương thôi cũng có vẻ như quá mạo hiểm, giống như một giấc mơ đã mất.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu thực sự có một cách an toàn để khám phá cả hành tinh, không những vô hại mà còn thú vị hơn việc cuộn chuột qua Google Earth? Và nếu đã có thể làm được như vậy, biết đâu chúng ta cũng có thể xông vào Khu vực 51 thì sao?
Theo một nhóm những người đam mê chuyện siêu nhiên trên Reddit, tất cả những gì chúng ta cần chỉ là học được phép di hồn đại pháp.
Ở đâu đó giữa giấc mơ Lucid và trải nghiệm cận tử, di hồn đại pháp là cảm nhận được sự tách rời khỏi cơ thể vật lý, đồng thời giữ cho tâm trí của bạn tỉnh táo, trong khi cơ thể vẫn còn đang ngủ.
Những ghi chép ban đầu về việc thực hành phép di hồn đã có từ thời La Mã . Những trải nghiệm này được cảm nhận một cách hết sức sâu sắc, và những người di hồn thậm chí còn tuyên bố rằng họ đã học được những điều mà lẽ ra họ không bao giờ có thể biết được.
Ngày nay, có hàng ngàn người vẫn đang tập luyện di hồn đại pháp. Họ không chỉ trao đổi những câu chuyện thành công về sự tỉnh thức – một trạng thái khám phá ra vũ trụ mở rộng, mà còn xây dựng lên một cộng đồng để chia sẻ các kỹ thuật giúp mọi người đi xuyên qua thời gian và không gian, sử dụng một thứ công cụ mà ai cũng có: tâm trí của con người
Reddit’s /R/AstralArmy bây giờ đang là tâm điểm cho những kẻ tò mò về tâm linh, muốn dấn thân vào những “nhiệm vụ” di hồn đến các địa điểm vượt ra ngoài giới hạn, bao gồm các căn cứ quân sự, thành phố Vũ Hán, Lầu năm góc và cả Skinwalker Ranch, nơi được cho là thường xuất hiện các hiện tượng huyền bí.
Ý tưởng thật hấp dẫn: Nếu bạn có thể đi tới bất cứ nơi nào bạn muốn, rồi bạn sẽ biết được những bí mật gì?
***
Một cậu trai trẻ 19 tuổi sống ở tiểu bang Wisconsin, Hoa Kỳ đã nói chuyện với Motherboard thông qua một cuộc gọi internet. Cậu ấy – người có nickname Commander XXX nói rằng mình đã lập ra subreddit này (với phương châm: projection for protection – tạm dịch là di hồn để bảo vệ mình) sau khi bị hấp dẫn bởi tiềm năng của di hồn đại pháp.
Dưới đây là cách cậu ấy mô tả hoạt động di hồn: Người di hồn tạo ra một “hồn cảnh“, bằng cách hình dung ra một vị trí hết sức chi tiết. Nhưng làm thế nào để bạn hình dung ra một nơi nào đó mà bạn chưa từng đến? Vâng, hãy sử dụng trí tưởng tượng của bạn.
Sau đó, việc bạn cần làm là kết nối hình dung này với một “dấu thuật“, một biểu tượng huyền bí được tiếp năng lượng bằng tâm ý của bạn. Bằng cách thiền định về dấu thuật này và nhớ lại nó ở trạng thái ngoại thân, bạn có thể sử dụng nó như một lối tắt để đi đến vị trí mà mình mong muốn, giống với phép tốc biến trong những trò chơi điện tử.
Thậm chí “dấu thuật” còn có thể được chia sẻ để mọi người cùng di hồn được với nhau, giống như một nhóm chat riêng (DM) trong game vậy.
Người di hồn tạo ra một “hồn cảnh”, bằng cách hình dung ra một vị trí hết sức chi tiết.
Thực tế, những trải nghiệm ngoài cơ thể (OBE) hay ngoại thân và di hồn đã có một lịch sử rất lâu. Chúng được mô tả trong các sự kiện tôn giáo, thậm chí là chú giải trong Kinh Thánh liên quan đến linh hồn, và gần đây hơn là thuyết tâm linh thời đại mới của thế kỷ 19.
Ngày nay, có rất nhiều cuộc thảo luận trên các diễn đàn đức tin về việc di hồn đại pháp có thật hay không . Các cuộc thảo luận này có thể được cho phép trong một khuôn khổ tôn giáo, hoặc chúng cũng có thể đơn giản là ai đó tự dấy lên một câu hỏi vô thưởng vô phạt.
Nhưng có một nhóm đã từng suy nghĩ rất nghiêm túc về OBE, họ là Cơ quan Tình báo Quốc phòng (DIA) của chính phủ Hoa Kỳ.
Năm 1995, CIA đã giải mật chi tiết các nghiên cứu về ngoại cảm của DIA trong gần hai thập kỷ, được gọi là Dự án Stargate trị giá 20 triệu đô la . Từ năm 1978, chương trình này đã điều tra tiềm năng của hoạt động gián điệp tâm linh trong Chiến tranh Lạnh. Một trong số các tường thuật kỳ lạ nhất về phép “cách thị xuyên không” đó là việc đến thăm các nền văn minh sống trên vùng đá đỏ của Sao Hỏa.
Những người hoài nghi cuối cùng đã chỉ trích dự án này một cách gay gắt. Nhưng các kho lưu trữ dữ liệu của nó vẫn tiếp tục mê hoặc các nhà nghiên cứu siêu tâm lý học, và rõ ràng đang truyền cảm hứng cho những nhà di hồn trên Reddit.
Năm 1961, nhà vật lý đoạt giải Nobel, Keith Wigner đã phác thảo một thí nghiệm tư tưởng chứng minh một trong những nghịch lý ít được biết đến của cơ học lượng tử. Thí nghiệm cho thấy bản chất kỳ lạ của vũ trụ cho phép hai nhà quan sát, được gọi là Wigner và bạn của Wigner, trải nghiệm những thực tế khác nhau.
“Hầu hết mọi người, cơ bản, đều là những nhà di hồn“, Commander nói, kèm theo một lời giải thích nhạo cợt. Cậu ấy nói rằng nhiệm vụ của những người di hồn như mình không nhất thiết là phải đến một địa điểm vật lý có thực ở ngoài đời. Nhiệm vụ ấy có thể chỉ là tự mê hoặc chính tâm trí của mình bằng cách tác động vào sợi dây liên kết giữa suy nghĩ và thực tế.
Lập luận của cậu ấy là: Bạn không bao giờ biết được liệu có bất cứ điều gì trên đời này là thực tế khách quan hay không, một ý tưởng về các hình thái cạnh tranh của nhận thức, thực sự không quá xa vời như khi nó lần đầu tiên xuất hiện.
(Năm 1961, nhà vật lý đoạt giải Nobel, Keith Wigner đã phác thảo một thí nghiệm tư tưởng chứng minh một trong những nghịch lý ít được biết đến của cơ học lượng tử. Thí nghiệm cho thấy bản chất kỳ lạ của vũ trụ cho phép hai nhà quan sát, được gọi là Wigner và bạn của Wigner, trải nghiệm những thực tế khác nhau).
“Chúng ta chọn tin vào những gì chúng ta muốn tin, phần lớn là vậy“, Commander nói. “Tôi không nghĩ di hồn đại pháp là một câu hỏi phi thực tế hơn so với chủ nghĩa duy vật”.
Dạo qua một vòng Reddit /R/AstralArmy, một số người dùng tuyên bố rằng họ đã xâm nhập được vào Lầu năm góc hoặc Nhà Trắng bằng phép di hồn. Họ nói mình đã phải cố gắng vượt qua các rào cản muốn ngăn chặn họ lại, không cho họ khám phá thêm nữa.
Và bởi vì phải đấu tranh, họ cũng cảm thấy kiệt sức về mặt thể chất, trong một trường hợp, một người còn gặp phải những người bảo vệ đội mũ nồi xanh.
Nhiều người khác thậm chí còn đưa ra những tuyên bố phi thường hơn, nói rằng họ đã chạm trán một căn cứ trên mặt trăng được bảo vệ bởi một bong bóng khổng lồ, và nói chuyện với Davy Jones- thuyền trưởng của con tàu ma có tên là Người Hà Lan bay, một truyền thuyết được lưu truyền trong giới thủy thủ từng được đưa vào bộ phim Cướp biển vùng Caribbean.
Dấu thuật được cộng đồng di hồn chia sẻ để đặt chân lên con tàu Người Hà Lan Bay
Tôi cảm thấy, một vài trong số những câu chuyện này đang xóa nhòa biên giới của những thực tại đáng tin cậy. Và tôi phải tự hỏi: Liệu mình có đang rơi vào một vở kịch mà tất cả những người khác trong đám đông chỉ đang nhập vai một cách công phu hay không?
Nhưng nhóm những người di hồn không có ý định thuyết phục bất cứ ai, kể cả tôi: họ chỉ muốn thảo luận về thí nghiệm ý thức của mình mà không muốn bị phá rối. Commander không quan tâm liệu mọi người có tin hay không, và cậu ấy còn ước rằng khoa học chính thống thà đừng nghiên cứu nó thì hơn.
Tuy nhiên, vẫn có một số nhà khoa học quan tâm đến trải nghiệm ngoài cơ thể.
Jane Aspell, một nhà thần kinh học nhận thức tại Đại học Anglia Ruskin thuộc Cambridge, nói với Motherboard rằng một trong những nghiên cứu đầu tiên được dẫn dắt bởi Olaf Blanke , người đã tìm cách xác định xem những người đã trải qua những trải nghiệm này có điểm chung nào hay không – chẳng hạn như tổn thương não.
Blanke đã phát hiện ra một sự bất thường giống nhau ở 5 bệnh nhân – 4 bệnh nhân mắc chứng động kinh và 1 người mắc chứng đau nửa đầu thường xuyên. Sự bất thường đó cư trú ở ngã ba thái dương (TPJ), một phần của não liên quan đến chức năng ý thức và nhận thức.
Đề xuất về mối liên kết giữa TPJ và OBE bắt nguồn từ một bài báo khoa học năm 2007 , miêu tả một người đàn ông 63 tuổi bị ù tai khó chịu. Các nhà khoa học đã cấy điện cực vào vùng TPJ trong não với hi vọng sẽ làm giảm nhẹ được tình trạng của ông ta.
Nhưng thay vì thuyên giảm triệu chứng ù tai, các nhà nghiên cứu nhận thấy việc cấy điện cực đã liên tục khiến ông ấy có trải nghiệm ngoài cơ thể.
Nhưng bản chất trải nghiệm của OBE – là nếu chúng có xảy ra, chúng sẽ xảy ra một cách thất thường – điều đó có nghĩa là chúng ta rất khó để có thể nghiên cứu OBE trong phòng thí nghiệm.
“Chúng tôi nghĩ rằng khu vực này không hoạt động chính xác, có thể vì đã bị tổn thương, động kinh, đau nửa đầu, đột quỵ – hay bất kỳ nguyên nhân nào khác“, Aspell nói. “Hoặc bằng cách kích thích nó, bạn cũng có thể khiến nó hoạt động bất thường, do đó, bất kỳ loại hoạt động bất thường nào trong khu vực này đều có thể dẫn đến trải nghiệm ngoài cơ thể”.
Nhưng dù chuyện gì có đang xảy ra đi chăng nữa, vẫn còn nhiều điều mà chúng ta chưa biết.
“Những gì người trải nghiệm OBE thấy có thể rất chi tiết“, Aspell nói. “Họ có thể nhìn thấy đồ vật trong phòng, có thể là cả người trong phòng, và rõ ràng là họ không thực sự nhìn thấy tất cả những hình ảnh đó. Nhưng não người này biết những thứ ấy có trong phòng, vì họ đã nhìn chúng tại một điểm đặt mắt khác.
Bộ não, bằng cách nào đó, đang tái tạo lại căn phòng trông như thế nào từ phía trên. Cứ như thể bạn vẽ một bức tranh mô tả lại văn phòng hoặc phòng ngủ thường ngày của bạn, để có một cái nhìn toàn cảnh từ trên xuống – bạn có thể thực hiện quá trình chuyển đổi tinh thần đó một cách có ý thức”.
“Bộ não có thể làm điều đó một cách tự nhiên, một cách rất phong phú và sống động. Chúng ta không biết làm thế nào điều đó có thể xảy ra“, cô nói thêm.
Bộ não, bằng cách nào đó, đang tái tạo lại căn phòng trông như thế nào từ phía trên.
Di hồn đại pháp chưa bao giờ được chứng minh bằng các thí nghiệm khoa học có kiểm soát, nhưng Aspell không nghĩ rằng có nhiều người trải nghiệm chúng nói dối. “Trải nghiệm này đã có từ khi loài người xuất hiện, tôi nghĩ vậy“, cô nói, và chúng thậm chí có thể không bị giới hạn bởi loài của chúng ta – tinh tinh cũng có thể có chúng.
Ngoài ra, còn có một mối liên hệ được đề xuất giữa vật lý lượng tử và ý thức . Tiến sĩ Susan Blackmore được cho là người trải nghiệm cảm giác ngoài cơ thể nổi tiếng nhất trong lịch sử khoa học. Trong khi bản thân bà ấy đã tự cảnh giác để không đánh đồng những kinh nghiệm của bản thân với lý thuyết này, nhưng những ý tưởng về nó vẫn tồn tại.
Anthony Peake, tác giả cuốn sách “The Out Of Body Experience: The History and Science of Astral Travel“, đã đưa tôi vào một chuyến tham quan đầy vũ bão, qua những lý thuyết của vật lý lượng tử.
Ông ấy đưa ra một giả thuyết dựa trên sự vướng víu lượng tử. Vướng víu lượng tử là việc các hạt vật chất trong tự nhiên đã được liên kết với nhau từ khi chúng sinh ra, dựa trên một số tính chất đặc biệt.
Sự liên kết này khiến chúng mãi mãi về sau vẫn có thể giao tiếp với nhau một cách tức thời, bất kể khoảng cách giữa chúng là bao xa. Một hạt ở rìa bên này của vũ trụ có thể bằng cách nào liên kết ngay với hạt ở rìa bên kia vũ trụ. Và đó có thể là một lời giải thích cho di hồn đại pháp.
Nếu mỗi hạt vật chất tồn tại đều có một nguồn gốc duy nhất (từ vụ nổ Big Bang) thì có lẽ chúng ta có thể suy ra rằng “có các trường thông tin nhất định không chỉ có mặt tại một vị trí?“. Từ đó, Peake cho rằng đây có lẽ là những gì xảy ra khi chúng ta đi ra khỏi cơ thể của chính mình.
Nhưng tiến sĩ Alastair Butcher, tác giả của cuốn “Super Smart Science: Astrophysics Made Easy”, nói: Dẫu cho các hạt vật chất nhất định có thể giao tiếp tức thời, thì chúng ta cũng không có cách nào truy cập ra bên ngoài những thông tin này. (Có thể hiểu là dù cho bạn có thể dịch cơ thể mình đến một địa điểm khác, bạn cũng sẽ không thể nhìn thấy và có được các thông tin ở địa điểm mới ấy).
“Những hiện tượng này quả là phi thường, chúng làm dấy lên những câu hỏi về bản chất của cơ học lượng tử. Do đó, bản thân chúng đã mang tính thực tế“, Butcher nói với Motherboard.
“Có nhiều cách giải thích (trải nghiệm ngoài cơ thể) sử dụng cơ học lượng tử, mỗi một cách giải thích lại có một ý nghĩa thú vị riêng. Tuy nhiên, hiện tại những giả thuyết này không thể được chứng minh, hoặc quan trọng hơn là không thể được chấp nhận“, Butcher tiếp tục.
“Sẽ thật thú vị nếu chúng ta cứ chọn đại lấy một giả thuyết và đặt niềm tin vào nó, đặc biệt là nó có thể được dùng để giải thích cho ý thức, một thứ mà chúng ta cũng chưa thể hiểu đầy đủ. Tuy nhiên, đây là một cách tiếp cận không khoa học và trong nhiều trường hợp là không thể được chứng minh để xác định bản chất của sự vật”.
***
Rõ rằng, nếu không còn bất kỳ một lý giải nào khác đáng tin cậy, thì cách duy nhất tôi thấy mình có thể làm là tự mình thử nó.
Tôi không thể kích thích vùng TPJ trong não của mình bằng cách cắm một điện cực nhọn vào tai, cho nên tôi sẽ phải dựa vào các kỹ thuật khác. Các kỹ thuật này cũng đã được những người khác thử làm và thí nghiệm. Mục tiêu của tôi là thực hiện di hồn đến bên cạnh Zeus, cậu mèo cưng mà tôi đang phải cách ly với nó trong khoảng thời gian này, và chào nó một câu “hiya”.
Và thực ra, tôi đã có một kinh nghiệm trước cho riêng bản thân mình trong lĩnh vực này: Từ khoảng 10 năm nay, tôi bắt đầu có những giấc mơ Lucid thường xuyên trong thời gian bị mất ngủ.
Nhìn chung tôi khá lo lắng về chúng, những nhiễu loạn này tràn vào giấc mơ của tôi. Vì vậy, khi tôi đạt đến cái cảm giác thú vị mà những người thực hành di hồn hay có, liên quan đến sự tách biệt ra khỏi cơ thể mình, thì ngay lúc đó tôi sẽ thức dậy trong hoảng loạn.
Thay vì lăn ra khỏi cơ thể để đi vào vũ trụ, tôi lăn ra khỏi giường và rơi bịch xuống sàn nhà.
Đầu tiên, tôi đã thử kỹ thuật ” Wake Back To Bed “. Bạn thức dậy giữa đêm rồi sau đó ngủ trở lại, giữ ý niệm di hồn trong đầu bạn. Việc trở lại giấc ngủ là một phần rất dễ dàng, nhưng đó là tất cả những gì xảy ra với tôi, tôi không thể mơ lại một lần nữa.
Tiếp theo, tôi đã thử nghiệm một kỹ thuật mà mod trong nhóm / r / AstralArmy đã phác thảo cho tôi, nó có tên là “bán di” , một chút giống với phép cách thị xuyên không.
Làm theo hướng dẫn này, tôi đã có thể hình dung ra Zeus một cách hết sức rõ ràng. Nhưng tôi không thể thuyết phục được mình rằng, tôi đã dùng khả năng di hồn bẩm sinh của mình để có mặt ở đó một cách thực sự, để quấy rầy được quyền riêng tư của một con mèo (chạm vào nó chẳng hạn).
Có thể tôi chỉ đơn giản là đang tưởng tượng ra một hành động, mà tôi biết cậu ta sẽ làm từ ngày này sang ngày khác: đó là việc chờ đợi giữa những lần tôi đổ đầy bát đồ ăn với những miếng bánh giòn.
Vì vậy, tôi đã chuyển hướng sang một tổ chức có lẽ đã đạt được nhiều thành công hơn bất kỳ ai khác trong việc phổ biến các trải nghiệm ngoài cơ thể, Viện Monroe, được thành lập bởi một người chẳng liên quan nhưng sẽ khiến bạn hình dung đến vị bác sĩ tâm thần Marvin Monroe trong phim hoạt hình Simpsons.
Monroe ở đây là Robert A. Monroe , một cựu giám đốc điều hành đài phát thanh và tác giả của cuốn sách “Journeys Out Of The Body“. Ông ấy đã có những trải nghiệm ngoài cơ thể và bị ám ảnh bởi những lần OBE bí ẩn.
Kể từ đó, Monroe đã kêu gọi tài trợ để thực hiện các nghiên cứu nhằm tìm hiểu sâu hơn về OBE, đặc biệt là với một kỹ thuật sử dụng âm thanh mà ông ấy đã tự mang bản thân mình ra làm thí nghiệm.
Monroe đã phát hiện ra một thứ gọi là “bản beat hai tai” có thể thúc đẩy các trải nghiệm ngoài cơ thể xuất hiện. Kỹ thuật này thậm chí đã được cấp bằng sáng chế cho Viện Monroe dưới cái tên “Hemi-Sync”.
Theo Luigi Sciambarella tại Viện Monroe Vương quốc Anh, một bản beat hai tai bao gồm hai sóng hình sin riêng biệt được phát độc lập vào mỗi bên tai. Để điều chỉnh sự khác biệt này, não bộ sẽ tạo ra một bản beat khác với tần số của riêng nó.
Ví dụ: nếu bạn phát một bản beat có tần số 100 Hz ở tai trái và 104 Hz ở tai phải, não sẽ trung hòa các âm thanh đối nhau và để lại cho bạn một xung nhịp 4 Hz, nhưng xung nhịp này không thực sự có trong tệp âm thanh được phát vào tai bạn, nó là do não bộ của bạn tự tạo ra.
Sciambarella tuyên bố rằng với việc luyện tập với những bản beat hai tai, người nghe có thể thả mình vào trạng thái “tỉnh thức về tâm trí – nhưng cơ thể thì đang ngủ” một cách dễ dàng sau khoảng 10 phút.
Bất cứ ai cũng có thể thử một bộ âm thanh mẫu miễn phí . Nhưng bạn phải trả hàng trăm USD để có nhiều mẫu âm thanh hơn – hoặc là phải đào bới xem có ai tải lậu chúng lên YouTube hay không.
A Special Meditation – Deepening Into the Dimension of Stillness with Eckhart Tolle (Binaural Audio)
Sciambarella nói rằng các bản beat hai tai này cũng có thể có một vài công dụng khác, chẳng hạn như anh nói nó sẽ giúp bạn khai mở tiềm năng cá nhân, phát triển bản thân và những phẩm chất sáng tạo của tâm trí.
Cũng giống như cách mà các bài tập thiền chánh niệm tuyên bố sẽ giúp chúng ta cảm nhận sâu sắc hơn về cuộc sống khi đang thức tỉnh, Sciambarella tin rằng OBE có thể giúp chúng ta chú ý hơn đến bản thân mình trong khi đang ngủ.
Anh nói rằng trạng thái “tỉnh thức về tâm trí – nhưng cơ thể thì đang ngủ” xảy ra trên một phổ, với những mức độ khác nhau. Nghĩa là trong khi chúng ta hình dung OBE là việc tách biệt cả linh hồn mình ra khỏi thể xác, thì quan điểm của Viện Monroe cho rằng có những mức độ khác nhau, trong đó, chúng ta dần dần ngắt được kết nối từng phần với cơ thể vật lý của chính mình.
Giấc mơ giữa ban ngày – theo nghiên cứu của Đại học Harvard chúng ta vẫn thường dành tới 46% thời gian thức tỉnh chỉ để nghĩ về những chuyện viển vông – cũng xảy ra trên một phổ mức độ khác nhau. Sciambarella so sánh nó với việc lái xe trên một cung đường quen thuộc: cơ thể bạn hoạt động một cách tự động trong khi tâm trí của bạn thì ở một nơi khác.
Vậy là, với tất cả những gì tìm hiểu được cho đến đây, tôi đã có thể tự an ủi mình rất nhiều khi bản thân không thể di hồn để khám phá ra các căn cứ trên mặt trăng bằng một “dấu thuật”. Nhưng tôi vẫn chưa đi được quá xa.
Sciambarella cho tôi một số lời khuyên: Hãy bắt đầu một cách từ tốn với các bài tập trực quan, trong đó bạn dùng trí tưởng tượng của mình để tái hiện các các hành động dễ lặp lại, như chơi với tay nắm cửa. Một tâm ý rõ ràng trong khi tưởng tượng cũng là một chiếc chìa khóa. Và hãy thư giãn.
Nhưng ngay cả với hướng dẫn đó, tôi vẫn không thể thoát ra để bỏ thân xác của mình lại.
Giữa lúc mà tôi nghi ngờ rằng mình sẽ chẳng đánh nhau được với Davy Jones, thì những nỗ lực đánh lạc hướng tâm lý đã cho phép tôi đạt đến một trạng thái tê mê thoải mái, mà trước đó tôi không nghĩ là mình có thể đạt được.
Vậy nên, giữa những ngày cách ly xã hội trong đại dịch COVID-19, có lẽ sẽ không còn khoảng thời gian nào thích hợp hơn bây giờ để chúng ta soi chiếu lại nội tâm mình. Nếu thực sự điều đó có thể dẫn bạn vào những cuộc phiêu lưu ngoại cảm, thì vâng, đó quả thực là một phần thưởng.
Theo ZKnight
Trí Thức Trẻ
Nguồn: cafebiz.vn