Hai tài liệu rò rỉ gần đây từ nội bộ chính quyền Trung Quốc đã cho thấy một bức tranh đáng ngạc nhiên về các nạn nhân Covid-19 ở Trung Quốc.
Một tài liệu được thu thập vào cuối tháng 3, liệt kê những ca tử vong thuộc một đơn vị phòng chống virus, 88% số ca ghi nhận là thành viên Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tỷ lệ này cao bất thường. Ở Trung Quốc, 6,6% dân số là thành viên ĐCSTQ, tức là 15 người sẽ có 1 người là thành viên ĐCSTQ. Tỷ lệ tử vong trong nhóm này cao gấp 13 lần so với xác suất ngẫu nhiên.
Một tài liệu rò rỉ khác cho thấy một danh sách những người tử vong vào tháng Hai. Tài liệu này cung cấp tên tuổi, giới tính, địa điểm và ngày giờ tử vong. Danh sách này cũng cho biết liệu người đó có phải là thành viên ĐCSTQ hay không. Trong số 300 người trong danh sách, có khoảng 200 người là thành viên ĐCSTQ. Phải chăng virus corona có linh tính? Nó đang lựa chọn đối tượng gây tử vong là thành viên ĐCSTQ?
Theo kho tàng trí tuệ thâm sâu hàng nghìn năm của người Trung Hoa, vào thời điểm xảy ra dịch hạch, một “đội quân bệnh dịch hạch” vô hình sẽ rời địa ngục, bao phủ lấy một khu vực và tìm kiếm những người có trong danh sách của chúng. Chúng sẽ nhắm vào một số người nhất định và không ai có thể thoát khỏi cuộc truy bắt này.
Điều này cũng giống với hiểu biết trong văn hóa truyền thống của người phương Tây. Trong các tác phẩm nghệ thuật cổ điển, với vai trò như ấn chứng lịch sử, một thiên thần chỉ vào một cánh cửa và một con quỷ sẽ hành động theo chỉ lệnh. Những người được định sẵn sẽ tử vong do bệnh dịch hạch gây ra. Những người không được “chọn” sẽ vẫn bình an vô sự, ngay cả khi họ dường như đang gặp nguy hiểm trong thảm họa kinh tâm.
Chúng ta hiện đang sống trong một thế giới coi trọng vật chất, khoa học đã trở thành một loại tôn giáo. Liệu chúng ta có thực sự hiểu rõ về bệnh dịch như ông cha của chúng ta không?
Chúng ta biết rằng virus Vũ Hán, thường được gọi là Covid-19, khởi nguồn từ Trung Quốc và lan rộng ra khắp thế giới. Từ hai tài liệu rò rỉ bên trên chúng ta có thể thấy rằng con virus này dường như nhắm vào các thành viên của ĐCSTQ. Khi nó lan rộng ra khắp thế giới, nó cũng nhắm đến các khu vực có mối liên hệ mật thiết với Trung Quốc.
Iran là một đồng minh chính trị quan trọng của Trung Quốc trong một khoảng thời gian dài. ĐCSTQ đã giúp Iran xây dựng chương trình hạt nhân và đã hỗ trợ tài chính cho Iran bằng việc mua dầu của nước này, ngay cả khi nó đang phải đối mặt với các lệnh trừng phạt cứng rắn từ quốc tế. ĐCSTQ đã thành công trong việc sử dụng Iran để dẫn hướng sự chú ý của Mỹ khỏi các hành vi xấu tệ của Trung Quốc trong nhiều năm.
Đại dịch viêm phổi Vũ Hán đã tạo ra một cú sốc lớn đối với người đồng minh chính trị này của Trung Quốc. Hàng chục nhà lãnh đạo hàng đầu của Iran, bao gồm một phó tổng thống và 10% thành viên của cơ quan lập pháp đã bị nhiễm bệnh.
Ý là nước đầu tiên và duy nhất trong số các nước G-7 tham gia Sáng kiến Vành đai và Con đường của Trung Quốc. Ý đã phát triển mối quan hệ kinh tế chặt chẽ với Trung Quốc, và khu vực kinh tế cho năng suất cao nhất của nước này đã bị virus tấn công. Ý trở thành khu vực đầu tiên ở phương Tây phải thực hiện lệnh phong tỏa. Thiệt hại kinh tế là rất khó đo lường, ước tính chỉ riêng thiệt hại về du lịch đã lên đến khoảng 7 tỷ euro.
Tình huống đáng chú ý nhất diễn ra ở New York. Để so sánh, Bang California có số người Trung Quốc nhiều gấp đôi New York. Vào tháng 1, có 3.600 người bay thẳng từ sân bay Vũ Hán đến San Francisco, một trong 20 thành phố hải ngoại hàng đầu tiếp nhận người dân đến từ Vũ Hán. New York không nằm trong top 20 thành phố này. Tuy nhiên, số người chết ở New York hiện cao gấp 10 lần ở California. Và càng khó hiểu hơn, khi khu phố Tàu ở nhiều thành phố không chứng kiến số ca lây nhiễm cao. Không có lời giải thích khoa học nào cho bức tranh chúng ta đang thấy trước mặt.
Đằng sau mật độ tập trung lây nhiễm cao ở thành phố New York, chúng ta có thể thấy mối quan hệ mật thiết của khu vực này với ĐCSTQ.
Trong hai thập niên qua, nền kinh tế Trung Quốc đã vài lần tiếp cận lằn ranh sụp đổ, khiến bản thân ĐCSTQ lao đao trực ngã. Chính các hãng sản xuất của Mỹ, thị trường Mỹ và chứng khoán Mỹ đã cứu ĐCSTQ ra khỏi bờ vực. Dòng vốn của Mỹ đã chủ động và tích cực đưa các hãng sản xuất của Mỹ và chuỗi cung ứng đến Trung Quốc.
Khi các doanh nghiệp nhà nước lớn của Trung Quốc đang bên bờ vực phá sản, ĐCSTQ đã nhận được sự trợ giúp từ các hãng kế toán, công ty luật ở Phố Wall của Hoa Kỳ trong việc tái thiết các doanh nghiệp này nhằm đáp ứng tiêu chuẩn lên sàn chứng khoán Mỹ. Điều này đã thu hút vốn đầu tư từ người dân bình thường ở Mỹ. Các quan chức ĐCSTQ từng truyền tai nhau một trò đùa thế này: Nếu muốn cứu một doanh nghiệp nhà nước bên bờ vực phá sản, “hãy đến hút tiền tại Phố Wall”.
Các tập đoàn lớn và dòng vốn khổng lồ của New York đã “tiếp máu” cho ĐCSTQ và duy trì sự sống của nó. Trong hai thập kỷ, New York đã lèo lái nước Mỹ “bơm” 3 nghìn tỷ USD để nuôi sống ĐCSTQ.
Nếu một “đội quân dịch bệnh” đang càn quét những thành viên của ĐCSTQ, thì nó cũng sẽ càn quét những người có đóng góp to lớn để duy trì sự sống cho ĐCSTQ.
Bài viết này của Tiến sĩ Diana Zhang đăng trên tờ The Epoch Times ngày 22/4. Tiến sĩ Diana Zhang là một cây bút có 20 năm kinh nghiệm nghiên cứu về Trung Quốc. Bài viết phản ánh ý kiến riêng của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của báo Đại Kỷ Nguyên. Bài viết do Quý Khải dịch và biên tập.
Nguồn dkn.tv